Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

Luận bàn:


Kỹ nghệ châm ngòi


      Xin nói ngay từ ‘châm ngòi’ ở đây ý tôi không phải là châm ngòi quả pháo Tết hay quả mìn sát thương, đây là nói về những cuộc chiến tranh.
      Quả pháo trong lễ tết Á Đông hay quả mìn sát thương muốn nổ được phải có sự “châm ngòi” theo nghĩa đen từ này. Những cuộc chiến tranh cũng vậy, nó được nổ ra đều phải có sự “châm ngòi”.
      Chúng ta đều biết lịch sử hai thế kỷ qua chỉ có 2 cuộc chiến đẫm máu trên bình diện quốc tế, đó là Chiến tranh thế giới lần thứ nhất (1914-1918) và Chiến tranh thế giới lần thứ hai (1939-1945). Đây đều là “sản phẩm” của sự tranh giành quyền lợi của Chủ nghĩa tư bản. Từ sau hai cuộc chiến trên, thế giới cũng được chứng kiến những cuộc chiến tranh khác mang tính cục bộ của các quốc gia riêng rẽ. Tuy nhiên, hầu hết các cuộc chiến tranh này đều có “bóng dáng” của các nước Phương Tây, đứng đầu là Mỹ. Có thể điểm tên các cuộc chiến tranh này, đó là cuộc chiến Kosovo của NATO lật đổ chế độ của ông Slobodan Milosevic; cuộc chiến chống nhà nước Taliban tại Apghanistan do Hoa Kỳ phát động nhằm trả đũa vụ 11/9/2001; cuộc chiến của Mỹ và NATO lật đổ chế độ của ông Sadam Hussein tại Iraq năm 2003 và lật đổ ông Muammar al-Gaddafi tại Libya năm 2011…
      Mỗi cuộc chiến trên đều được những người “sản xuất” ra nó tạo dựng một cách công phu, tỉ mỉ với một “công nghệ” châm ngòi siêu đẳng! Quy trình của công nghệ đó là: Tạo sự bất ổn xã hội, nâng lên bất ổn chính trị à Xây dựng lực lượng đối lập à Tạo dựng những sự vụ đe dọa an ninh chung (cho người dân chính quốc hay nước khác) à Kêu gọi quốc tế trừng phạt mà đích cao nhất là sự đồng thuận, cho phép hành động của Hội đồng bảo an LHQ à Ra tay bằng hành động quân sự lật đổ chính thể hợp pháp, thay thế bằng chính thể mới thân Phương Tây. Những cuộc chiến trên đều khó có thể xảy ra nếu không có sự tạo dựng nguyên cớ, sự châm ngòi của các lực lượng hiếu chiến.
      Mọi người đều đã biết “nguy cơ vũ khí hủy diệt hàng loạt” của Nhà nước Iraq dưới thời ông Sadam Hussein chính là lý do để Mỹ và NATO phát động cuộc chiến được coi là “hợp pháp” này. Cho đến nay, dù đã cày xới tung cả đất nước Iraq đau thương, họ vẫn không thể tìm ra thứ vũ khí từng được tưởng tượng ra đó.
      Cái gọi là “tội ác” của lãnh tụ Libya Ghaddfi đã không được đưa ra xét xử công khai, thay vào đó là một cuộc xử bằng luật rừng như thời Trung cổ của phe phiến quân khiến cả thế giới rợn người. Cuộc chiến ở Libya được gọi bằng một cái tên đẹp đẽ “Thiết lập vùng cấm bay”!
      Những ngày này, cả thế giới lại phập phồng lo ngại trước một ngòi nổ chiến tranh mới sắp được châm ở Syria nhằm lật đổ nốt một lãnh tụ “cứng đầu” chống lại quyền lợi của Mỹ và Phương Tây tại khu vực Tây Á - ông Al-Assad. Hiện nay họ đang gắng thu gom các lực lượng đối lập (vốn chia năm xẻ bảy do tranh giành quyền lợi) lại, chọn lấy một “ngọn cờ” khả dĩ để từ đó lấy cớ phát động chiến tranh. Với những “kinh nghiệm” tạo cớ quá lão luyện của Mỹ và NATO, việc này hầu như nằm trong tầm tay họ. Vấn đề chỉ còn là thời gian.
      Quay lại 48 năm trước (8/1964) ta có thể nhớ lại Sự kiện Vịnh Bắc Bộ do Mỹ đạo diễn. Đây chính là cái cớ để Mỹ châm ngòi và gia tăng chiến tranh tại Việt Nam. Đằng sau những vụ châm ngòi đó là sự chết chóc của hàng ngàn người dân vô tội. Sẽ có người đặt câu hỏi, những người châm ngòi chiến tranh, họ được gì? Năm 1975 Mỹ đã phải cuốn xéo khỏi Việt Nam bằng một cách ê chề nhất. Những quốc gia như Apghanistan, Iraq, Libya được họ “cứu vớt” thì đang chìm ngập trong máu lửa của bạo lực, khủng bố. Xin thưa rằng, cái mà họ thu được không hề nhỏ, đó là ‘những’ tỷ đô la trong túi các nhà Tư bản dầu mỏ, những Ông trùm lái súng. Họ không bao giờ ngửi thấy mùi máu tươi, họ chỉ ngửi thấy mùi đô la!

Đinh Hoàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét