Phổ cập đặc thù Ác-si-mét (Archimedes) có câu nói nổi tiếng: “Hãy
cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng cả Trái Đất lên”. Hồi còn ở đơn vị quân đội tôi cũng rất ấn tượng với
câu cửa miệng của một vị tiểu đoàn trưởng: “Tôi chẳng cần ai hỗ trợ. Tôi chỉ
cần một cơ chế”! Từ cơ chế được nhắc ở đây là một quy định riêng, đặc thù để
cán bộ “rộng tay” xử lí các vấn đề. Thế rồi chẳng cần trên cho phép, vị cán
bộ này tự đặt ra một cơ chế cho phép các đại đội tăng gia sản xuất bằng hình
thức “nghỉ tranh thủ”. Theo đó, cán bộ cho chiến sĩ nghỉ ít ngày về quê “tăng
gia” rồi lên nộp “sản lượng” bằng tiền cho đơn vị để đưa vào quỹ tăng gia. Vụ
việc vỡ lở, vị cán bộ đó bị xử lí kỉ luật. Cơ chế đặc thù phục vụ phát triển kinh tế xã hội
những năm qua được nhiều địa phương quan tâm và như tạo ra “xu hướng”. Tại kì
họp thứ hai, Quốc hội khóa XV đã thảo luận trực tuyến về Dự thảo Nghị quyết
về một số cơ chế, chính sách đặc thù phát triển của 4 địa phương (Hải Phòng,
Nghệ An, Thanh Hóa, Thừa Thiên Huế). Còn tại kì họp thứ ba vừa diễn ra, Quốc
hội đã nghe Tờ trình về dự thảo Nghị quyết thí điểm một số cơ chế, chính sách
đặc thù phát triển tỉnh Khánh Hòa. Trước đó nhiều địa phương như Hà Nội, Cần
Thơ, TP Hồ Chí Minh… đã có cơ chế đặc thù. Hà Nội còn có riêng một Bộ Luật
mang tên Thủ đô. Quốc hội thông qua cơ chế đặc thù cho tỉnh Khánh Hòa Việc nghiên cứu, ban hành một số cơ chế, chính sách
đặc thù phát triển một số địa phương nhằm góp phần tạo thuận lợi trong thu
hút nguồn lực đầu tư, tăng tính đột phá về cơ chế, chính sách; thúc đẩy phát
triển, tạo sự lan tỏa vùng, miền là chủ trương đúng đắn, khắc phục tình trạng
“cào bằng” cơ chế, chính sách để có thể phát huy cao nhất thế mạnh của từng
địa phương, từng lĩnh vực. Tuy nhiên mức độ đặc thù như thế nào, đến mức nào thì
cần có cơ chế riêng lại khá định tính, nó phụ thuộc vào tài thuyết trình của
những bản báo cáo. Tại Hội nghị toàn quốc quán triệt, triển khai thực
hiện Nghị quyết số 11-NQ/TW của Bộ Chính trị khóa XIII tháng 4 vừa qua, Tổng
Bí thư Nguyễn Phú Trọng nêu rõ, mỗi vùng trên cả nước đều có những đặc điểm,
tiềm năng, lợi thế cũng như khó khăn, thách thức mang tính đặc thù riêng. Để
phát huy được tiềm năng, lợi thế của mỗi vùng và cả nước, bên cạnh những chủ
trương, chính sách phát triển chung cho cả nước cũng cần phải có các chủ
trương, chính sách phát triển cụ thể, sát hợp, phù hợp với từng vùng. Tuy
nhiên, Tổng bí thư cũng nhắc nhở: “Khắc phục tình trạng tỉnh nào cũng xin cơ
chế, chính sách đặc thù, ưu đãi riêng, không phù hợp với những nguyên tắc
chung cơ bản của kinh tế thị trường là thống nhất và bình đẳng”. Khi ban hành chính sách, cơ chế đặc thù riêng thường
đồng nghĩa quy định đó không có trong quy định hoặc không được pháp luật cho
phép thực hiện. Quá nhiều cơ chế đặc thù sẽ dần vô hiệu hóa pháp luật ở một
số bộ phận, địa phương, lĩnh vực... tạo nên sự bất bình đẳng trong cạnh tranh
phát triển. Khi quá nhiều địa phương “đặc thù” thì số ít địa
phương khác sẽ trở nên “đặc thù” vì không được hưởng chính sách đặc thù!/. Đinh Hoàng Bài bình luận đăng Tạp chí Người cao tuổi 6/2022 |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét