Pháp luật và trách nhiệm vận hành Những năm 80 của thế kỉ trước tôi có người bạn sống tại chung cư ở Ngĩa Đô (Hà Nội) dù diện tích nhà rất chật hẹp song hai vợ chồng vẫn ngăn được một ô riêng để nuôi lợn tăng gia. Dù có chăm chỉ vệ sinh dọn dẹp đến đâu thì cũng khó ngăn hết được mùi xú uế. Nói về pháp luật quy định trong trường hợp này thì lúc đó chưa có Luật Thú y mà chỉ có các quy định dưới luật về văn minh đô thị, bảo vệ môi trường. Rồi cư dân xung quanh đã có cái nhìn không thiện cảm khi giáp mặt qua lại với chủ hộ nuôi lợn. Do dân phản ánh nên thỉnh thoảng ông tổ trưởng dân phố lại đến nhắc nhở và cuối cùng vợ chồng anh bạn tôi đã từ bỏ kế hoạch tăng gia dù khi ấy nuôi được con lợn 80-90 kg là một tài sản lớn. Gần đây có câu chuyện một gia đình ở Quận 4 (TP Hồ Chí Minh)
nuôi tăng gia tới 79 con chó giữa khu dân cư khiến người dân bức xúc phản ánh
nhiều lần nhưng cho đến nay chính quyền sở tại vẫn đang lúng túng chưa biết
xử lí ra sao vì cho rằng pháp luật chưa có quy định cụ thể (dù nay đã có rất
nhiều luật như Luật Bảo vệ môi trường, Luật Thú y…)! Hay như những chuyện mà ai cũng biết rằng đó là lừa đảo nhưng
nhiều người, kể cả cơ quan hành pháp lại cho rằng pháp luật chưa có quy định
cụ thể nên không thể xử lí. Chẳng hạn như chuyện các nhân viên của nhiều hãng
bảo hiểm tư vấn khiến khách hàng hiểu sai lệch dịch vụ để rồi kí kết các hợp
đồng bảo hiểm như thể sa vào “bẫy” và chắc chắn mất tiền. “Bài” này gần đây
lại được một vài doanh nghiệp du lịch kinh doanh “sở hữu kì nghỉ” áp dụng. Họ
tư vấn rất thuyết phục về sản phẩm du lịch “kèm” sở hữu bất động sản khiến
nhiều người “xuống tiền”. Các hợp đồng của hai loại hình kinh doanh trên
thường “dày trang, đầy chữ” khó lòng một chốc một lát có thể hiểu được. Những
điều khoản bất lợi với khách hàng không bao giờ được nhắc đến…
Có câu ngạn ngữ “Một nửa chiếc bánh mì là bánh mì, một nửa sự
thật không phải là sự thật”. Những nhân viên tư vấn chỉ đưa ra một nửa sự
thật cho khách hàng tức là đã lừa dối họ. Theo khái niệm phát luật thì lừa
đảo là hành vi gian dối để làm người khác tin nhằm thực hiện những mục đích
vụ lợi, trái pháp luật. Tuy nhiên khi những vụ việc trên được phản ánh đến cơ
quan chức năng có khi lại được giải thích rằng pháp luật chưa có quy định cụ
thể nên khó xử lí!? Hiện nay hệ thống pháp luật của ta khá đầy đủ cho mọi lĩnh
vực, ngành nghề và đã trở thành công cụ đắc lực cho công tác vận hành, quản
lí xã hội dựa trên pháp luật. Với những công bộc luôn ý thức tốt trách nhiệm
trước dân thì mọi vấn đề trong cuộc sống đều được họ tìm ra lời giải. Ngược
lại khi người ta muốn thoái thác trách nhiệm thì không dì dễ hơn là vin vào
cái cớ “pháp luật chưa có quy định cụ thể”./. Đinh
Hoàng Bài bình luận đăng Tạp
chí Người cao tuổi ngày 28/7/2023 |