Ngăn rác thải nhựa từ đâu?
Vấn nạn rác thải nhựa đã bước sang giai đoạn báo động đỏ khi
những con cá voi đầu tiên ngoài biển tử vong với chiếc dạ dày chứa đầy túi ni
lông. Hay tại một vài vùng biển nước ta ngư dân thu những mẻ lưới mà rác ni
lông còn nhiều hơn cá.
Sinh vật biển phải sống chung với rác.
Đông Nam Á là khu vực có thực trạng ô nhiễm rác thải nhựa nghiêm
trọng nhất bởi nguồn thải từ một số nước, trong đó có Việt Nam. Khi “mọi con
sông đều hướng về biển cả” thì rác thải từ vùng núi cao nhất rồi cũng về với
biển.
Tại các thành phố hầu như gia đình nào mỗi ngày cũng “đóng góp”
5-10 chiếc túi ni lông cho những chiếc xe thu gom chất thải sinh hoạt. Nay
người ta tay không ra chợ nhưng vẫn có thể xách về hàng lô túi ni lông đựng
hàng. Một số bà nội trợ dù đã mang theo chiếc làn to đi chợ nhưng vẫn mang về
nhiều túi ni lông. Trong chiếc làn đó, thịt một gói, xương một gói, cá, đậu,
rau… mỗi thứ đều được người bán hàng gói riêng và “tặng” miễn phí túi đựng cho
người mua. Thứ được các tiểu thương phóng tay “khuyến mại” khách chứng tỏ nó rất
rẻ mạt, chẳng ảnh hưởng mấy tới tợi nhuận bán hàng.
Túi ni lông đang bị "phổ cập"
Còn tại các siêu thị cứ ngỡ lượng túi ni lông sẽ ít hơn, nhưng
không hẳn vậy. Hầu hết các mặt hàng trong đó như mì tôm, phở khô, bánh kẹo,
chai nước ngọt, dầu ăn đến gói rau, lạng thịt... tất thảy được đóng bằng túi
ni lông hoặc vỏ nhựa. Một số mặt hàng ngoài là hộp giấy nhưng trong cũng có
phụ kiện là nhựa. Mua từ vài mặt hàng trở lên là siêu thị tặng khách một túi
ni lông có nhãn hiệu quảng cáo của họ để chứa những thứ đã mua.
Những doanh nghiệp sản xuất ra mặt hàng “siêu rẻ” ấy ở đâu, họ là
ai? hình như chưa nhiều người đặt câu hỏi, kể cả cơ quan quản lí. Được biết
giá hạt nhựa PE (nguyên liệu sản xuất mặt hàng nhựa, túi ni lông) chỉ chừng
hơn 1.400USD/tấn, tức khoảng trên 30 triệu đồng. Với lượng hạt nhựa này, sản
xuất ra một tấn túi ni lông chắc cũng chỉ chừng 40-50 triệu đồng. Với loại nhựa
tái chế có lẽ giá còn rẻ hơn nhiều. Một tấn hạt nhựa đó cho ra lò bao nhiêu
chiếc túi ni lông mỏng tang như tờ giấy?
Nhiều vùng biển đang bị rác thải đe dọa.
Việc ngăn rác thải nhựa hiện đang được nhiều quốc gia nỗ lực thực
hiện nhưng đó chỉ như khắc phục phần ngọn, khi rác đã phát tán ra môi trường.
Lẽ ra việc cần làm và hiệu quả nhất là ngăn chặn từ “nguồn” sản xuất túi ni lông
lại chưa có giải pháp thiết thực. Thuế bảo vệ môi trường chỉ tăng cao với mặt
hàng xăng dầu trong khi nhiều sản phẩm khác gây ô nhiễm môi trường như đang
ngoài tầm mắt nhà quản lí. Nếu mỗi chiếc túi ni lông mỏng có giá khiến người
bán hàng chẳng muốn phát miễn phí thì người tiêu dùng cũng sẽ không dễ dàng
bỏ tiền ra mua nó làm túi đựng chỉ một lần.
Vậy tại sao không đánh thuế cao trên mặt hàng có thành phần hạt nhựa
bao gói và những chiếc túi ni lông?
Đinh Hoàng
Bài bình luận đăng Báo Người cao tuổi
và Báo điện tử Ngày mới online ngày 21 tháng
02 năm 2019
|
Thứ Năm, 21 tháng 2, 2019
Thứ Ba, 19 tháng 2, 2019
Thần phật luôn trong sáng
Người đi tu đến với cửa phật mong muốn giải thoát những bế tắc
trong cuộc sống hiện tại bởi chốn thiền là nơi thanh tịnh, không dính
mắc đam mê vật chất, tránh phiền não vây bủa. Còn dân
gian đến chốn đình chùa ngoài thăm vãng cảnh đẹp, gột rửa muộn phiền còn mong
học tìm tri thức, nhân cách làm người từ những tấm chân tu.
Đình, chùa, đền miếu vốn là chốn thâm nghiêm, thanh tịnh.
Với mong muốn đưa con người đến với thế giới đạo lí chân, thiện,
mĩ, loại trừ tà ác, hầu hết các đạo giáo đều có giáo lí và hình tượng cao
siêu nhằm định hướng, giáo dục nhân cách đức thiện của con người.
Các vị thánh thần người dân tôn thờ đều là những hình tượng cao
đẹp do chính niềm tin dân gian tạo dựng để răn dạy cho các thế hệ cháu con.
Chung quy, thần phật là những biểu tượng trong sáng, cao đẹp để
con người hướng tới, là điểm tựa trong cõi tâm linh trước thách thức sinh
tồn.
Ngày nay, sự phát triển của cuộc sống vật chất đã dần lấn lướt các giá trị tinh
thần mà cha ông nghìn đời truyền nối. Chốn cửa thiền, cõi đền đình linh
thiêng dần trở thành nơi “buôn thần bán thánh” nhộn nhạo, xấu xí. Điểm qua
một vài địa danh linh thiêng xưa sẽ thấy sự biến dạng đã đến hồi báo động.
Lượng hàng mã
tương đương hàng tỷ đồng mỗi năm hóa ra tro ở điểm nóng đền Bà chúa Kho. Ảnh: Tiền phong
Đền Cổ Mễ thờ Bà Chúa Kho (thuộc thành phố Bắc Ninh, tỉnh Bắc
Ninh). Tương truyền Bà có công tổ chức sản xuất, trông coi kho lương thực tại
Núi Kho giúp triều đình đánh thắng giặc Tống trên tuyến phòng thủ sông Như
Nguyệt. Bà đã "thác" trong cuộc kháng chiến chống quân Tống vào
ngày 12 tháng 1 năm Đinh Tỵ (1077). Một tấm gương
công đức sáng ngời như thế nay bị người ta mang tiền, vàng mã đến “mua chuộc”
để xin xỏ, vay mượn, mong Bà xuất kho công, ban phát tiền tài cho cá nhân.
Nếu Bà Chúa khi còn sống có lòng tham thì sao có thể giúp triều đình coi giữ
kho lương, được vua sắc phong, Nhân dân tôn thờ?
Hàng nghìn người nghẹt thở dâng sao, giải hạn ở chùa Phúc Khánh. Ảnh baophapluat.vn
Chùa Phúc Khánh (Hà Nội) được dựng vào thời Hậu Lê, là cơ sở đào
tạo tăng tài cho Phật giáo. Chùa nằm trong khu vực diễn ra trận Đống Đa năm
1789 nên bị đổ nát, được một nhà sư xây dựng lại thời Tây Sơn. Chùa là một
phần trong sự tích vua Quang Trung đại phá quân Thanh. Do chỉ là chùa làng
nên trước đây rất vắng vẻ, kể cả những ngày lễ lớn. Chùa chỉ thực sự đông
người tìm tới cầu an, giải hạn khoảng hơn chục năm lại đây. Vài năm qua thì
cả khu vực quanh chùa đã trở nên quá tải lúc cao điểm bởi hoạt động mê tín.
Không biết từ khi nào một ngôi chùa vốn là nơi đào tạo tâm đức tăng ni đã trở
thành một “trung tâm dâng sao giải hạn” có thu phí!?
Hối lộ là phỉ báng thần linh.
Một nhà nghiên cứu đã phải thốt lên: “Đi khắp thế giới không thấy
nơi nào có tập tục đi lễ chùa, cầu cạnh thần phật dung tục, trần trụi như ở
Việt Nam”. Mục đích đi lễ chùa, cúng đền của nhiều người hầu hết là cầu cạnh,
bán mua vụ lợi trước thần linh.
Một công bộc thanh liêm, sự hối lộ với họ là điều sỉ nhục. Với
thần linh - những đấng cao siêu trong sáng thì sự bán mua là sự phỉ báng! Làm
sao thần linh có thể phù trì những cái tâm tham, tục?
Đinh Hoàng
Bài bình luận đăng Báo Người cao tuổi
và Báo điện tử Ngày mới online ngày 19 tháng 02 năm 2019
|
Thứ Năm, 14 tháng 2, 2019
Vía…
“Nhà vàng”
Theo
một câu chuyện truyền thuyết từ xưa, Thần Tài là vị thần sống trên trời,
trong một lần xuống dưới hạ giới do uống rượu say, đầu va vào đá nên không
nhớ mình là ai.
Lưu
lạc dưới nhân gian, quần áo Thần Tài mặc trên người bị người dân đem đi bán.
May thay, khi Thần Tài đi lang thang ăn xin thì được một chủ cửa hàng bán gà,
vịt mời ăn, bỗng từ đó cửa hàng này đông nghịt khách hàng. Được một thời
gian, người bán hàng thấy Thần Tài chẳng làm gì mà suốt ngày được ăn uống
ngon, lại toàn dùng tay ăn bốc, người bốc mùi khó ngửi. Nghĩ Thần Tài sẽ làm
khách sợ không dám đến ăn và tốn phí đồ ăn nên người bán hàng đã đuổi đi.
Quán đối diện thấy vậy liền mời Thần Tài vào ăn, kì lạ thay, khách hàng lại
kéo hết sang quán này và gia chủ làm ăn phát đạt.
Chen chúc để được... mua vàng giá cao!
Người
dân thấy Thần Tài không có quần áo mặc nên dẫn đi mua. May mắn sao Thần Tài
tìm lại được đúng quần áo của mình. Sau khi mặc quần áo, đội mũ nón, thì Thần
Tài nhớ lại mọi chuyện và bay về trời. Mọi người coi Thần Tài như là báu vật
và tôn thờ từ đó.
Hình ảnh quen thuộc trước những ngày vía Thần Tài ở Hà Nội.
Qua câu chuyện trên thì thấy thần tài
chẳng liên quan gì đến việc mua bán vàng bạc cầu may. Thứ cần mua cho Thần
Tài phải là quần áo, thức ăn chứ sao lại là vàng? Và việc thờ, cầu may lẽ ra
phải là của những người buôn bán gà vịt chứ không phải người mua bán vàng. Thế
nhưng những năm gần đây, cứ vào ngày vía Thần Tài, không chỉ dân kinh doanh
mà cả giới văn phòng, người lao động... cũng chen chân xếp hàng dài chờ
cả tiếng đồng hồ để mua vàng với hi vọng cầu may mắn, cuộc sống sung túc,
công việc làm ăn sẽ phát tài.
Phải chăng chuyện mua vàng ngày vía Thần Tài
đã được giới kinh doanh vàng bạc tận dụng quảng cáo cùng sự hỗ trợ của các
phương tiện truyền thông và mạng xã hội? Vào dịp này lượng mua bán vàng thường
tăng vọt và đang theo xu hướng năm sau cao hơn năm trước. Không rõ người mua
vàng có ai được may mắn trong năm hay không nhưng có điều chắc chắn là giá
vàng dịp này thường bị đẩy lên khá cao và chỉ sau vài ngày người mua đã bị lỗ
do giá trở lại mức bình thường. Người được hưởng “vía” chính là các doanh
nghiệp kinh doanh vàng bạc...
Có lẽ sau một số năm giá vàng được giữ ổn
định, không lên những cơn “sốt nóng” như những năm trước đó, việc kinh doanh
èo uột khiến các “Nhà vàng” đã phải tự tạo cho mình một cái “vía” để khuấy
động thị trường.
Các doanh nghiệp kinh doanh vàng bạc nên
“biết ơn” những người đã tin vào ngày vía… “Nhà vàng”!./.
Đinh Hoàng
Bài bình luận đăng Báo
Người cao tuổi
và Báo điện tử Ngày mới
online ngày 14 tháng 02 năm 2019
|
Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019
Quan tâm lớp người
“chung thủy báo giấy”
Ông bạn hàng xóm của tôi có thói quen từ
hồi trẻ cho tới bây giờ, sáng nào cũng ra phố ăn sáng rồi mua một vài tờ báo
về đọc. Biết tôi thường mang tờ Người cao tuổi về nhà, thi thoảng ông sang
mượn cả tập báo phát hành trong tuần về đọc. Dù nhà có mạng và máy tính nhưng
ông thuộc tuýp người chung thủy với tờ báo giấy. Ông cho rằng, đọc báo giấy
có cái thú vị riêng, ngồi thư thả, chậm rãi chiêm nghiệm những vấn đề thời
sự, văn hóa văn nghệ... Gặp được bài sâu sắc, tâm đắc hoặc những tư liệu cho
là quý, nhất là bài thuốc dân gian, chăm sóc sức khỏe ông cắt ra, lưu giữ rất
cẩn thận.
CLB đọc báo của Chi hội Người
cao tuổi thôn 1 xã Tân Đức, (huyện Hàm Tân, tỉnh Bình Thuận)
Trong “cơn lốc” phát triển báo điện tử và
các mạng xã hội trên Internet, làng báo giấy toàn cầu đang chịu sức ép cạnh
tranh rất lớn. Có lẽ tòa báo nào cũng chịu xu hướng sụt giảm số lượng phát
hành. Đã vậy, năm qua giá giấy in lại tiên tục tăng lên như những “cú đánh
bồi” vào nỗ lực duy trì số lượng phát hành và giữ giá bán báo. Tuy số lượng
phát hành giảm nhưng những độc giả cao tuổi vẫn rất thiết tha với tờ Người
cao tuổi dù chịu “sức ép” giá báo tăng.
CLB đọc báo Tổ 3, phường
Hương Sơn, (TP Thái Nguyên, tỉnh Thái
Nguyên)
Có lẽ trong số những tờ báo tự hạch toán
thu chi, không có nguồn trợ cấp nào thì Báo Người cao tuổi là một trong số ít
tờ vẫn giữ được lượng phát hành khá cao. Nguyên nhân trước hết bởi Báo Người
cao tuổi luôn giữ vững “phong thái” vốn có của mình, đó là sự chỉn chu,
nghiêm túc, chất lượng và đáp ứng đúng nhu cầu của đối tượng độc giả cao
tuổi. Lớp người cao tuổi (NCT) hầu hết đã định hình văn hóa đọc, khá gắn bó
với tờ báo giấy, mặt khác nhiều người còn khó khăn trong sử dụng thiết bị
công nghệ thông tin. Bên cạnh đó, điều kiện tại nhiều vùng nông thôn, vùng
sâu, rừng núi… việc tiếp cận mạng Internet chưa thuận tiện nên tờ báo giấy
vẫn là sản phẩm thiết thực, hiệu quả nhất với NCT. Như để tri ân những độc
giả chung thủy, Báo Người cao tuổi đã nỗ lực “hãm” đà tăng giá báo, dù giá
giấy tăng “phi mã” trong năm qua.
Tôi có anh bạn ở Hà Nội, bố mẹ già sống
với người anh cả ở quê, hầu như tháng nào về thăm các cụ anh cũng mua hộp sữa
ngoại, bánh kẹo làm quà. Anh kể một lần mua về hộp sữa ngoại đắt tiền, ông bố
cầm ngắm đăm chiêu rồi hỏi: “Hộp sữa này giá bao nhiêu tiền”? Tưởng ông lo
tốn kém anh nói luôn: “Có gần triệu thôi mà bố”. Ông tiếp: “Thôi, tháng sau
anh cứ mua loại sữa dăm bảy trăm cũng được. Bớt tiền đặt mua cho tôi tờ Báo
Người cao tuổi để tôi đỡ phải đến nhà ông cán bộ Hội NCT đọc nhờ. Tôi thích
những bài thuốc cổ truyền đăng tờ báo này”!
Với lớp người cao tuổi, nhu cầu đời sống tinh thần đôi khi còn quan trọng hơn vật chất.
Nhu cầu tiếp cận thông tin nói chung và
mong muốn có “người bạn tinh thần” - tờ báo của Hội NCT là thực tiễn khách
quan tại cơ sở, tuy nhiên không nhiều NCT có khả năng mua báo thường xuyên dù
mỗi tháng tiền đặt mua chỉ hơn 80 nghìn đồng… Điều này đặt ra trách nhiệm, sự
quan tâm thiết thực của tổ chức hội tại cơ sở cũng như thân nhân của NCT, bởi
với lớp người “cây cao bóng cả” thì nhu cầu đời sống tinh thần đôi khi còn
quan trọng hơn vật chất./.
Đinh
Hoàng
Bài bình luận đăng Báo Người cao tuổi
và Báo điện tử Ngày mới online ngày 13 tháng 2 năm 2019
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)