Thứ Ba, 14 tháng 5, 2019

Thờ ơ “chống giặc”

Người ta thường nói chống dịch phải như “chống giặc” để thấy sự cấp bách, quan trọng đặc biệt của công tác này.
Dịch tả lợn châu Phi xâm nhập vào nước ta mấy tháng qua, nay đã lan nhanh ra hàng chục tỉnh thành, gây hậu quả nghiêm trong cho ngành chăn nuôi và ảnh hưởng lớn đến đời sống dân sinh. Đến nay dịch đã lan truyền đến các tỉnh Trung bộ, Nam bộ và chưa có dấu hiệu dừng lại.

Lợn chết do dịch tả lợn Châu Phi 

Ngay từ đầu, nhiều địa phương đã coi chống dịch tả lợn châu Phi như “chống giặc”, tập trung mọi nguồn lực để ngăn chặn, đẩy lùi, hạn chế thấp nhất thiệt hại cho sản xuất, ổn định sinh hoạt và giá cả thực phẩm trên thị trường. Các địa phương như Hà Nội, Hòa Bình, Hải Dương, Hưng Yên, Ninh Bình… sau khi có một số ổ dịch đã chủ động và quyết liệt vào cuộc nên đã nhanh chóng ngăn chặn thành công sự lây lan dịch bệnh nguy hiểm này. Tại các địa phương trên, từng ổ dịch được khoanh vùng nhanh, triển khai thu gom, xử lí triệt để đúng hướng dẫn của các cơ quan chuyên môn nên dịch bệnh không bị lan rộng và đã tuyên bố hết dịch.
Mấy ngày nay, thật bất ngờ khi truyền hình và một số tờ báo đưa những hình ảnh kinh ngạc về việc hàng chục con lợn chết được “tự do tiêu hủy” trong tự nhiên tại các huyện Hiệp Hòa và Việt Yên của tỉnh Bắc Giang. Lợn chết được người dân vứt la liệt, nổi lềnh phềnh tại ao hồ, kênh mương làm mồi cho ruồi nhặng và bốc mùi hôi thối. Dịch tả lợn châu Phi là loại bệnh dù có xử lí rất công phu vẫn có nguy cơ lây lan thì việc lợn bệnh được người dân tự vứt ra môi trường sẽ khiến dịch bệnh phát tán rộng là điều khó tránh khỏi.

Người dân vứt lợn chết ra môi trường ở Hiệp Hòa, Bắc Giang. 

Không biết lực lượng chức năng ở địa phương này đang ở đâu và bận làm gì mà lại để người dân tự “bơi” trong việc “chống giặc”?
Trả lời việc có địa phương để xảy ra tình trạng trên, một cán bộ ngành nông nghiệp phát biểu trên VTV1 cho rằng có nhiều lí do trong đó có nguyên nhân “do lực lượng cán bộ còn mỏng nên có thời điểm không đáp ứng được yêu cầu chống dịch”. Đây là cách bao biện khó thuyết phục vì nhiều địa phương đã ngăn chặn dịch bệnh thành công và đặc biệt hệ thống công chức tại các địa phương hiện nay đều đang “rất đông”, không thể nói là “lực lượng mỏng” được. Có chăng là trách nhiệm chỉ đạo, điều hành của người chủ trì và những cán bộ chuyên môn có thể đang “quá mỏng”, họ hưởng lương từ thuế của dân nhưng đã không hoàn thành trách nhiệm được giao.
Việc để xảy ra tình trạng lợn bệnh vứt tràn lan không được thu gom, xử lí tại Bắc Giang cần được xử lí nghiêm túc trách nhiệm cán bộ chính quyền sở tại và cơ quan chuyên ngành địa phương./.
 Đinh Hoàng
 Bài bình luận đăng Báo Người cao tuổi ngày 14 tháng 5 năm 2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét